Hôm nay đi Denpasar lấy hộ chiếu, rồi mình tung tăng đi Tanah Lot, là cái đinh của ngành du lịch Bali.
Từ Ubud đi xe máy đi Denpasar mất khoảng 45 phút (khoảng 50km). Từ Denpasar đi huyện Tanaban khoảng 20km. Tanah Lot nằm trong Tanaban.
Tanah Lot là một đền thờ nằm trên khối đá sát bờ biển, được xây dựng từ thế kỷ 15. Và vì cái ấn tượng “cái đinh” nên mình không cảm tình lắm (bị lây từ Mr.D vì hắn ta chúa ghét những nơi đông đúc khách du lịch và san sát hàng quán).
Tụi mình đến nơi khoảng 3h chiều, trời mới tạnh mưa và không khí còn hâm hấp mùi hơi đất. Sau khi trả 60.000 rupiah tiền vé, hai đứa nhanh chóng hoà vào một đoàn học sinh đi ra đền. Và đúng thật, cái đinh đông ơi là đông! Mr. D kéo mình đi ra đền Batu Batong trước.
Batu Batong nằm trên một khối đá, có lẽ trước kia là một phần của vách đá dọc theo bờ, nhưng sóng biển đã bào mòn đục đẽo, chừa khu vực đền nhô ra biển, tạo thành một cái cầu nối giữa đền và bờ trông rất nên thơ. Trên lối đi nhỏ, có hai cô gái váy áo thướt tha đang mải mê chụp hình. Một cô ngồi tạo dáng bên này đường, còn cô kia quỳ gối trên bãi cỏ bên kia đường tay giơ Ipad bấm tanh tách, ngoài ra còn có một chàng đứng làm trợ lý. Tụi mình dừng lại chờ hai cô, mình hơi buồn cười vì thế nào Mr. D sẽ bình luận gì đó về vụ chụp hình bằng Ipad, rồi mình giật mình đánh thót khi nghe một cô nói giọng Sài Gòn “làm lại đi, làm lại đi”. Thậm chí mình còn kêu lên một tiếng rất to, rất vô lý nữa, thật là ngượng không biết nói sao khi họ quay qua nhìn. Bọn họ chụp vội một tấm nữa rồi cười để tụi mình đi qua. Mr. D bật cười khi mình thì thào “Họ là người Việt Nam đấy, thế mà cứ tưởng Hàn Quốc” Hắn ta bảo “A ha, tất nhiên rồi, người Việt em gặp đầu tiên ở khu vực du lịch điển hình và đương nhiên chụp hình bằng Ipad rồi” Đối với Mr. D chụp hình thì phải bằng máy ảnh thật sự kia (mà mình để ý thấy chụp hình bằng smart phone hay Ipad, hầu hết là dân châu Á, mình cũng xí xọn Iphone đây…)
Thời điểm này thuỷ triều xuống nên mọi người có thể đi xuống bên dưới vách đá, ngắm các chú cá bơi lội trong các hố nước trong vắt. Các hố nước to nhỏ rải rác khắp nơi quanh miệng mọc đầy rong biển xanh như “cửa sổ nhìn ra một thế giới khác”* Phía bên kia của đền Batu Batong có rất nhiều người địa phương đến làm lễ. Một vài trong số họ đi ra các hố nước trong – được coi như nước thiêng – để tắm hoặc vỗ nước lên đầu cầu mong bình an và may mắn.
Đền Tanah Lot vẫn rất đông. Điểm đặc biệt nhất ở đây chính là cảnh hoàng hôn. Ngôi đền bật lên giữa nền trời xanh thẫm, sóng vỗ trắng xoá và xa khơi kia là ánh đỏ huy hoàng của mặt trời đang rực cháy. Người ta mơ mộng, người ta kiên nhẫn đứng chờ để có những tấm ảnh đẹp nhất, và cũng để trải nghiệm một hoàng hôn tuyệt diệu. Nhưng mình ngờ điều đó vì mây vẫn rất dày sau cơn mưa… Nếu thuỷ triều dâng cao thì Tanah Lot sẽ nằm giữa các con sóng đẹp như bức tranh, khách du lịch chỉ có thể ngắm từ xa, thán phục. Ngôi đền nằm trên khối đá, bên dưới thuỷ triều ăn mòn các vách đá khoét sâu thành các hang hốc với các vân đá tự nhiên rất đẹp. Một trong các hốc đó, người ta dựng một bàn thờ khấn nguyện chất đầy lễ vật, bên cạnh có ống dẫn nước chảy rả rích. Bất cứ ai muốn lên thăm đền phải cầu nguyện, rửa mặt trước, gột rửa xấu xa phàm trần (?). Có hai người đàn ông đứng túc trực ở đó, chờ khách rửa mặt xong sẽ cài lên một bên tai khách một bông hoa và dí lên trán mấy hạt gạo trắng. Vậy là bạn hoàn toàn trong sạch! Nhưng đừng quên bỏ vào khay 10.000 rupiah nhé!
Mình đoán Tanah Lot là điểm phải đến của các tour du lịch ngắn ngày, vì nó nổi tiếng, và rõ ràng là đẹp, và vì nó rất gần Denpasar, gần sân bay do đó đến hay về thì đều rất tiện cho các đoàn khách. Bởi vậy, nếu mình muốn gặp người Việt Nam thì sẽ gặp ở các điểm du lịch tương tự như thế này (vì chưa hề gặp một “ta ba lô” dài ngày nào ở Bali). Mình thấy tiếc vì không chào một câu với các đồng hương, vì cái tình huống ngớ ngẩn, hình như họ về rồi…
*Mr.D